fbpx
Life Style

Người Việt tham vọng mở chuỗi cửa hàng Bún trên đất Pháp

HAI NGƯỜI ĐÀN ÔNG NÀY LÀ AI ?
Họ không phải diễn viên điện ảnh, cũng không phải nhà tạo mẫu. 
Đây là hai nhà sáng lập chuỗi Sushi shop nổi tiếng ở Pháp. Là hai người đã biến món sushi của Nhật trở nên phổ biến và thông dụng ở Pháp chỉ sau Burger, Pizza và sandwich.
Chuỗi Sushi Shop được định giá 240 triệu euros vào năm 2018 khi chuyển giao toàn bộ cho Groupe AmRest của Ba Lan. Tính đến năm 2018, họ đã có 123 nhà hàng với doanh thu 200 triệu euros.
Còn nhớ, những ngày còn là du học sinh ở Pháp, một hôm đang lang thang trên đường phố ở Lyon mình bị ấn tượng bởi sự chuyên nghiệp của một nhà hàng Nhật mang tên Sushi Shop. Mình cứ ngỡ chủ là người Nhật hay một người châu Á theo lẽ thông thường. Sau này gặp lại Sushi Shop ở nhiều thành phố khác, biết đó là một chuỗi nhà hàng. Mình tò mò lên mạng tìm hiểu thì được biết nhà sáng lập của Sushi Shop là Gregory Marciano và Hervé Louis, hai anh chàng người Pháp.
Lúc ấy mình rất băn khoăn là tại sao ở châu Âu, không thể nào có một chuỗi nhà hàng châu Á chuyên nghiệp? Tại sao những món Á khi các bạn người Pháp kinh doanh lại có thể chuyên nghiệp, bài bản? Sau này tìm hiểu thêm, hiện tượng này còn lập lại ở đậu hủ, ở giá đỗ vv. Hễ các bạn Pháp làm chất lượng, đẹp mắt, chuẩn chỉnh, đa dạng và đôi khi giá thành còn rẻ hơn?
Những câu hỏi đó cứ đọng mãi trong tâm trí mình dù lúc ấy mình còn đi học? Chưa hề có ý định kinh doanh bất cứ ngành gì. Những băn khoăn đó có phần nào chạm vào lòng tự trọng của mình, một người Việt yêu văn hoá, ẩm thực Việt nam và khao khát đi lên chuyên nghiệp? Tại sao chưa có một thương hiệu Việt chuyên nghiệp nào ở Pháp? Tại sao món châu Á mà các bạn châu Âu lại làm tốt hơn mình? 
Những băn khoăn đó cứ đi theo mình suốt mười mấy năm. Đến khi mình ra kinh doanh riêng. Dù lúc ấy còn rất nhỏ bé và ít tiền, mình luôn khát khao có một thương hiệu ẩm thực chuyên nghiệp bài bản, phải đảm bảo đúng tiêu chuẩn an toàn và vệ sinh của Pháp. Mình có mong ước đưa Ôbobun bước lên một sân chơi mới. Đó là một sân chơi ngang sức, chuyên nghiệp với những thương hiệu khác của Pháp. Để ẩm thực Việt có một diện mạo khác, vị thế khác. 
Ngay từ năm đầu tiên, mình trích gần như toàn bộ lời của năm đó để thuê chuyên gia thiết kế, xây mới lại quán, làm lại logo, chiến lược thương hiệu. Sau đó mình vay ngân hàng gần 200 ngàn euros để đập đi xây mới lại toàn bộ. Khi ấy, ai cũng bảo mình điên và phung phí. Chỉ mình mới hiểu cái khát khao đứng cùng sân chơi chuyên nghiệp với các thương hiệu khác quan trọng thế nào. Mình không tiếc tiền cho điều đó. Miễn sao quán vẫn đảm bảo có lời và chi trả là được. 
Mọi cố gắng rồi cũng được đền đáp, khách hàng ngày càng biết đến Obobun nhiều hơn. Quán 2, quán 3 được mở ra dù khó khăn trong dịch covid. Doanh thu tăng trưởng gấp 2, rồi gấp 3. 
Với mình, đi được đến kết quả này là một may mắn. May mắn là khách hàng vẫn luôn ủng hộ Obobun. May mắn là các bạn nhân viên vẫn luôn sát cánh cùng Obobun phát triển. 
Phía trước vẫn còn nhiều khó khăn. Để đi tiếp mình còn phải học hỏi, mài rũa bản thân thật nhiều. Những năm tới sẽ là năm bản lề và mình tự thách thức bản thân. Dù có thể nào, mình vẫn vững một niềm tin: “Chúng ta hoàn toàn có thể đi lên chuyên nghiệp!”
Biết đâu một ngày, món Bò Bún sẽ là một món phổ biến trên bảng xếp hạng như món Sushi của Nhật? Tại sao không?

Related Articles

Back to top button